Sợ bạn trai gay tôi dụ đưa anh vào nhà nghỉ để kiểm tra và thật không ngờ.
Không ngờ sau 1 lần lừa anh vào nhà nghỉ kiểm tra “máy móc” thì tôi lại đứng tim thấy “cái ấy” của dị thường thế này. Thì ra lý do 10 năm yêu nhau anh không đòi hỏi tôi chuyện tế nhị là vì chuyện này ư?
Tôi và anh yêu nhau từ năm học lớp 12 đến giờ cũng vừa tròn 10 năm rồi. Giờ cả 2 chúng tôi đã ổn định sự nghiệp và dự định sang đầu xuân là tiến tới hôn nhân. 10 năm yêu nhau, chúng tôi chưa hề nói chia tay 1 lần nào cả. Bởi bạn trai tôi là trai đẹp, rất tâm lý và luôn nhường nhịn tôi. Những gì không vừa lòng anh đều lựa lúc thích hợp để hỏi rõ ngọn gàng. Chính vì thế cả 2 chúng tôi mới có thể yêu lâu được như vậy.
Thế rồi 1 hôm đi gặp bọn bạn đại học, chúng nó giờ đã có chồng con cả rồi nên mạnh mồm hỏi chuyên tế nhị giữa tôi và anh lắm. Nghe tôi nói, tôi và anh chưa từng abc lần nào không có đứa nào tin cả. Đứa nào cũng nói tôi điêu, bốc phét chứ thời nay yêu nhau được nửa tháng đã đi nhà nghỉ ầm ầm chứ huống hồ là tình yêu 10 năm. Chúng nó bảo tình yêu luôn đi liền với tình dục, không có tình dục thì tình yêu cũng sớm lụi tàn thôi.
Giải thích mãi với chúng nó rằng tôi còn trinh trắng nhưng tụi bạn không tin. Nó bảo trừ trường hợp anh người yêu tôi là gay hoặc có vấn đề về giới tính mới không đòi hỏi chuyện ấy. Nếu tôi không thử kiểm tra “máy móc” của anh đến khi lấy về mới biết thì hối hận cả đời. Thấy tụi nó nói cũng đúng, yêu 10 năm mà chỉ ôm hôn thôi kể ra cũng hơi kỳ. Lẽ nào người yêu tôi là gay hay có vấn đề về giới tính thật.
Cứ lo sợ không biết người yêu mình thẳng hay cong, tôi đánh liều thử lừa anh vào nhà nghỉ kiểm tra “máy móc” xem thế nào. Tối ấy 2 đứa đi chơi, tôi giả vờ đau bụng và đòi vào nhà nghỉ gần đó nằm. Chiều ý tôi anh vội vã vào đặt phòng đưa tôi lên đó gấp. Khóa trái cửa phòng lại tôi cởi đồ của mình ra và vuốt ve anh như cách bọn bạn dạy để thử xem anh có phải là đàn ông không.
Không ngờ thấy tôi trần truồng như thế rồi, anh cũng không thèm đụng chạm gì mà cứ kéo chăn che người tôi rồi lảng tránh sang vấn đề khác. Không chịu tay không ra về, tôi quyết cởi đồ anh ra bằng được và ép anh làm “chuyện ấy” để kiểm tra giới tính thật của anh. Thấy tôi thế, anh đành chiều lòng tôi cởi đồ ra nhưng khi cái quần nhỏ của anh rớt xuống đất, tôi há hốc mồm miệng ú ớ không nói nên lời khi thấy “cái ấy” của anh dị thường 1 cách kinh khủng thế kia.
– Anh…cái ấy của anh sao lại phồng rộp, đầy mụn nhọt thế kia. Nhìn anh ghê quá.
– Anh xin lỗi, để anh mặc đồ vào cho em đỡ ghê. Anh bị thế này là do…
– Do làm sao cơ? Anh không nói là em hủy hôn với anh luôn đấy.
– Là do anh đi… gái… Lần ấy không may anh lây bệnh xã hội của cô gái làng chơi đó nên thành ra thế này. Nhưng em yên tâm, anh đang điều trị nó sắp khỏi rồi.
– Hả??? Anh đi gái phản bội tôi sao?
– Anh xin lỗi, là anh bị bọn bạn chuốc rượu say đưa vào nhà nghỉ. Lần ấy anh cứ tưởng cô gái làng chơi là em nên đã lỡ… Thực sự anh không hề phản bội em. Anh yêu em và chỉ có em thôi.
– Ngụy biện! Yêu tôi sao suốt 10 năm qua anh không đòi hỏi “chuyện đó” với tôi mà lại đi gái. Có phải anh yêu tôi chỉ để che mắt thiên hạ cho những thú vui bệnh hoạn của anh không đồ tồi.
– Không phải. Suốt 10 năm qua, anh yêu và không hề có ý định đen tối gì với em vì anh muốn giữ cho em, cho đêm tân hôn của chúng mình. Anh không muốn biến em thành gái hư chỉ vì những ham muốn dung tục của mình. Đó là sự tôn trọng của anh dành cho em, anh không muốn em hư hỏng và dễ dãi như các cô gái khác. Và anh sợ nếu chúng mình lỡ không đến được với nhau, em có đi lấy chồng thì đêm tân hôn sẽ không khổ sợ vì mất giọt máu trinh.
– Thật sự ư? Chứ không phải anh bị gay hay thích đi gái bán hoa ư?
– Không, anh là đàn ông thực thụ. Nhưng anh khác những người đàn ông khác là biết kìm chế và giữ gìn cho bạn gái của mình. Bởi tình yêu là sự chân tình và lo lắng cho nhau. Em hiểu ý anh chứ.
– Thì ra là vậy? Nhưng anh lỡ mắc bệnh xã hội thì sao? Em không thể cưới người có bệnh trong người.
– Bệnh này của anh nhẹ thôi em, chữa là khỏi thôi. Em cho anh thời gian được không? Anh thề là anh chỉ đi gái duy nhất lần bị gài đó thôi, chứ anh chưa phản bội em bao giờ.
– Vậy à? Vậy anh cứ lo chữa trị “cái ấy” của anh đi, còn chuyện cưới xin của 2 đứa mình em nghĩ chúng ta phải hoãn lại 1 thời gian.
– Đừng em…
Mặc đồ lại, tôi chạy khỏi nhà nghỉ đó mà sốc vô cùng. Bạn trai 10 năm của tôi đã ngủ với người khác và mang bệnh trong người vậy đó. Liệu tôi có nên tin những lời anh nói và tiếp tục đám cưới với anh hay không? Sao tự nhiên tôi thấy hoang mang và lo lắng thế này. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên đúng đắn nhất lúc này.
Theo blogtamsu